Mười điều bị tổn phước báu

Mười điều bị tổn phước báu. Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo: “Do gốc mười điều ác, ngoại vật còn suy giảm huống gì nội pháp. Thế nào là mười?

Tôi nghe như vầy: Một thời Phật ở nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Ðộc. Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo: “Do gốc mười điều ác, ngoại vật còn suy giảm huống gì nội pháp. Thế nào là mười? Là sát sanh, trộm cắp, dâm dục, nói dối, nói thêu dệt, nói lời ác, nói hai lưỡi đâm thọc gây rối đôi bên, tật đố, sân hận, tà kiến.

1. Do quả báo của sát sanh nên thọ mạng của chúng sanh rất ngắn.

2. Do quả báo trộm cắp nên chúng sanh sanh ra liền bị nghèo đói.

3. Do quả báo của dâm dục nên gia đình chúng sanh không trinh bạch.

4. Do quả báo nói thêu dệt, nên đất đai không bằng phẳng.

5. Do quả báo của nói hai lưỡi đâm thọc nên đất đai sanh gai góc.

6. Do quả báo nói lời ác nên có nhiều ngôn ngữ.

7. Do quả báo tật đố nên lúa thóc không dồi dào.

8. Do quả báo của sân hận nên có nhiều vật uế ác.

9. Do quả báo của tà kiến nên tự nhiên sanh trong tám địa ngục lớn.

10. Do quả báo của mười điều ác này nên khiến vật bên ngoài bị suy giảm, huống chi vật bên trong.

Thế nên, các Tỳ-kheo, nên nhớ nghĩ xả bỏ xa lìa mười pháp ác, tu hành mười pháp lành. Như thế, này các Tỳ-kheo, hãy học điều này!

Bấy giờ, các Tỳ-kheo nghe Phật dạy xong, vui vẻ vâng làm.

Kinh Tăng Nhất A Hàm – Tập III

(Visited 89 times, 1 visits today)

BẠN CÓ THỂ QUAN TÂM